Cái gì cũng có 2 mặt của nó. Chính phủ là chính phủ, lại còn chính phủ “tốt” với cả chính phủ “xấu”. Từ ngày internet ra đời, cái gì người ta cũng nói được, cái cột điện nó còn bảo là biết đi, bánh mì Hội An nó còn bảo là cơm thừa canh cặn. Vấn đề kiểm soát internet được đặt ra sau khi có những hậu quả nhãn tiền đập vào mặt các nước chứ không phải tự dưng mà người ta nói đến.
Nếu đã tin tưởng tập đoàn lớn, mình chả thấy có cái lý do gì để không tin tưởng chính phủ cả. Bán thông tin cho chính phủ, thì sẽ được chính phủ bảo kê, mà chả ai biết là mình bán, thằng nào điều tra lớ ngớ chính phủ lại cho cái công văn phạt. Vừa được tiếng, vừa được miếng. Nếu đã nghi ngờ chính phủ, thì lẽ ra cái gì cũng phải nghi ngờ mới đúng. Chả ai biết được thời kỳ sau này thế nào. Cứ cho là Google lớn đi, biết đâu đến thời kỳ suy yếu họ lại thay đổi chính sách người dùng thì sao?
Hoặc là đơn cử như ở VN đấy, rõ ràng chính phủ mình có nghe lén thông tin được đâu. Nhưng khi có chuyện xảy ra, ông can ông cứ làm cái văn bản đóng dấu đỏ gửi cho là mấy công ty trong nước chả nôn hết thông tin ra. Facebook với Google là công ty của Mỹ, chính phủ VN không làm gì được, nhưng chắc gì chính phủ Mỹ nó cũng không làm gì được?