Sự thật đắng lòng: Đôi khi cắm đầu ngồi CODE là cách … ngu nhất để giải quyết vấn đề

7 Likes

chuyện hơi hư cấu :v chắc ko có thật . làm gì có thằng K nào ngớ ngẩn vậy đc

1 Like

Chuyện thường ngày mà.

2 Likes

Trong bài viết đã nói rõ là chuyện hư cấu 100% mà bạn :joy:.

Câu chuyện trên là hư cấu và không dựa trên bất cứ phần trăm sự thật nào

Cả K và H (H?), không ai là người giỏi hay “ngu” hơn như tiêu đề bài viết cả :grinning:. Tình cờ gần đây cũng có một blog viết về vấn đề tương tự như vậy, nhưng họ đánh giá một cách công bằng và toàn diện hơn nhiều: http://thinkfaster.co/2016/01/the-2-types-of-engineer/http://thinkfaster.co/2016/01/the-2-types-of-engineer/

1 Like

Để em viết tiếp câu chuyện theo một hướng đi khác vậy ^^.

Câu chuyện hôm nay kể về một chàng coder H. Cậu đến với tin học hơi muộn, và khi nhận ra mình đam mê tin học thì đã muộn cho việc chuẩn bị thi vào các trường đại học danh tiếng về CNTT. H không giàu, nhưng cũng đủ khá giả để theo đuổi đam mê với đại học FPT.

Vào trường, cậu nhận thấy các trường đại học có vẻ danh tiếng kia dạy thật thiếu bài bản, toàn dạy những thứ lý thuyết, rất thiếu kỹ năng mềm, hay những thứ ứng dụng. Cậu học vừa đủ những môn CTDL, và tập trung hơn vào những môn “thực tế”, tự học lập trình ứng dụng và tham gia các hoạt động ngoại khóa.

Tốt nghiệp ra trường, nhờ vốn kỹ năng mềm cùng khả năng lập trình ứng dụng, cậu được nhận vào công ty. Nhưng khi phỏng vấn, cậu lại bị ngắc ngứ những câu cơ bản về cấu trúc dữ liệu, về nguyên lý lập trình.

Đồng nghiệp của H có một thằng tên K. H rất ghét thắng này vì nó tốt nghiệp đại học “danh tiếng”, lại còn khoe mấy cái giải thưởng tin học toàn mớ lý thuyết vô nghĩa. Hai đứa ngồi gần nhau, cậu lâu lâu ngó sang nó thấy nó cứ cắm cúi viết code, chả quan tâm gì đến thế sự cả. Còn cậu vừa phân bố thời gian để hoàn thành deadline, vẫn có thời gian để lên webtretho, viết blog, lâu lâu gặp bug thì chỉ cần lên stackoverflow là xong. Cậu không thích thằng K và sẽ cố gắng chứng tỏ mình hơn K. Và cậu đã làm được như vậy.

Chuyện thứ nhất - thứ hai - thứ ba - tương tự bài gốc

H rất hài lòng với những gì mình làm được. Còn K vẫn cứ ngồi đó cố gắng viết code hoàn chỉnh cho cái website bán hàng và blog, thật là rỗi việc.

  • Đến một ngày, cái phần mềm cũ rích chạy trên server cùi bắp lại dở chứng. Trưởng nhóm nhận thấy vấn đề diễn ra ngày càng thường xuyên hơn trước, tỉ lệ thuận với lượng dữ liệu đổ vào chương trình càng nhiều theo thời gian, và module gây ra chuyện đó còn được sử dụng ở nhiều chương trình khác nữa. Chẳng lẽ lại phải mua hẳn server mới và một loạt server khác nữa phòng tránh chuyện này? K nhanh nhảu chạy vào và xin tiếp tục dự án **tối ưu hóa code ** đã bị dừng lại trước đó. Trưởng nhóm đồng ý, và dù rất khó khăn nhưng 2 tuần sau K cũng đã hoàn thành. Và tất cả các chương trình sử dụng chung module đó đều chạy nhanh và ổn định hơn trước. K được anh trưởng nhóm hết sức khen ngợi và hứa hẹn sẽ tăng lương vào đợt tiếp theo. [1]
  • 123phim đột ngột dừng hoạt động do kinh doanh thua lỗ. Các api chỉ còn truy cập được trong vòng 1 tháng. May mắn thay, nhờ có **crawler ** trước đây của K, nhóm đã nhanh chóng thay đổi và tích hợp trở lại vào phần mềm. [2]
  • Em QC lắm chuyện đòi H thêm chức năng cho bán hàng, lần này là tích hợp với giaohangnhanh để ẻm đỡ mất công tìm người giao hàng, nhập đơn hàng bằng tay. Chết thật, H lâu lắm có đụng đến Magento đâu cơ chứ, lại chả có module nào trên mạng, mà cái theme cũng là hàng mua biết customize sao bây giờ. QC giận H và chạy sang nhờ K. K (dù rất ghét con nhỏ này) vui vẻ nhận lời vì K nắm rất rõ code của mình và việc chỉnh sửa không quá tốn thời gian lắm. Từ đó con nhỏ QC này suốt ngày bám lấy K mà quên H. [3]

H tức giận vì K càng ngày càng được nhóm đề cao và cả em QC cũng đổ theo hắn nữa. Giờ H chỉ còn một blog. Chậc, 200k lượt xem, tên K kia đến bao giờ mời đạt được. Hắn chỉ có lèo tèo vài bài viết chán ngòm về kỹ thuật. Đến một hôm, K xin phép nghỉ việc. H mừng lắm, cuối cùng cái gai trong mắt cũng chịu đi.

Lại nói về K. Cái blog mà K chăm chút, viết blog dù ít nhưng chất lượng may mắn được một nhà tuyền dụng để mắt tới [4]. Và công ty của nhà tuyển dụng này thuộc hàng top thế giới. K nhận được thư mời, dù rất đắn đo và lo lắng nhưng cậu quyết định thử sức. Bất ngờ thay, công ty nọ chỉ toàn hỏi những câu hỏi liên quan đến giải thuật, tư duy mà không hỏi bao nhiêu về công nghệ cả, và họ nói rằng họ rất ấn tượng với những giải thưởng tin học K đạt được. Tự tin với kiến thức nền tảng của mình, K trả lời xuất sắc hầu hết câu hỏi của nhà tuyển dụng. K nhanh chóng được đề nghị vào làm với một mức lương và môi trường làm việc mà mọi dev đều mơ ước [5].

[1] [3]: Technical debt.
[2]: Việc lựa chọn giữa tự phát triển và sử dụng thư viện / api luôn có đánh đổi.
[4]: Chuyện dựa trên câu chuyện có thật http://nghiatran.me/
[5]: Chuyện dựa trên câu chuyện có thật http://www.ctdb.hcmus.edu.vn/2015/10/30/5-sinh-vien-viet-thuc-tap-tai-google-my/

Vậy chuyện sẽ kết thúc như thế nào mới đúng? Cả hai H và K đều có điểm đúng và sai, không ai ngu hay khôn hơn ai cả.

5 Likes

đọc thấy cứ như cty nọ mướn K là giáo sư tiến sĩ về bảo mật hay xe lái tự động về làm front-end vậy :joy:

1 Like

Oh, 1 bài viết so sánh giữa 1 ông ăn xổi và 1 ông nerd sao.

K đúng là kiểu nerd rồi, mà nerd ở VN thì lại hơi bị khó sống: xã hội khinh bỉ (dùng từ này hơi quá nhưng chuyện bị nhìn với ánh mắt dè bỉu của đủ mọi người xung quanh - từ bố mẹ tới các thể loại hàng xóm rồi gái là chắc chắn); vất vả tìm kiếm nơi phát huy khả năng (như công ty trong bài chẳng hạn, ko ổn cho nerd); đồng nghiệp chê bôi (do tính cách nerd thường ko bt cho lắm, mà ở Vn thì không bt = có vấn đề); cơ hội tìm kiếm bạn đồng hành/mentor (do bản tính nerd của mình);…

Bài viết của mình chắc chắn là lạc đề :v nhưng dù sao cũng muốn nói về 1 khía cạnh là nhìn nhận về K. Giả định như K là 1 người được xây dựng từ 1 hình mẫu có thật nào đó đi. K chắc chắn không phải là kiểu chỉ biết cắm đầu ngồi code, mà là kiểu: thích giải quyết cốt lõi vấn đề hơn, chừng nào còn theo đuổi triết lý nwh vậy, chừng đó còn có mục tiêu đạt đến “state of art”. Mình là 1 kiểu như vậy, và mình cũng sợ có ngày mình không theo triết lý này nữa. Lẽ dĩ nhiên, kể cả bạn đạt đến “state of art” không có nghĩa bạn nhiều tiền hay đủ trình làm sếp hay quản lý; và ngược lại nếu bạn không có triết lý kia mà làm được việc, thì bạn vẫn có thể đạt được rất nhiều mục tiêu trong cuộc sống và sự nghiệp (mà chỉ 5% 10% số lượng thằng K có thể đạt tới là cùng :v ). Nhưng, quan trọng là bản thân K muốn đạt đến “state of art”, đó là niềm vui và mục tiêu của K (dù có khi trong đầu K chỉ tồn tại khái niêm: “t thích” mà thôi :v)

Giải pháp vui vẻ cho K và H: K kiếm việc mới. Suy nghĩ khi đọc bài viết: cho cá (quả, basa,…) thi chạy với ốc sên thì ốc sên chắc chắn chiến thắng rồi.

5 Likes

oh bài viết hay quá, kể mà đọc bài viết rước thì đỡ phải cmt dài như kia :v

mình thích quan điểm của bạn :sweat_smile:

Ở VN hiện tại chỉ là thị trường outsource là chủ yếu, cần nhanh, cần giá rẻ thì ngta chẳng cần K, cứ kiếm thằng như H cho xong việc, kiếm đc tiền. Đáng buồn :sleepy:

1 Like

Cái nhìn của bạn rất hay, mình đã bổ sung thêm câu chuyện của bạn trên blog. Rất mong những góp ý sau này của bạn nhé :wink:

1 Like
83% thành viên diễn đàn không hỏi bài tập, còn bạn thì sao?