Chuyện là mình rất thích lập trình, rất thích máy tính. Dạo này mới thi đại học xong, mình trang thủ cả ngày để học thêm các ngôn ngữ lập trình mới, giải bài toán lập trình, tìm hiểu mọi thứ mà mình tò mò, rồi cả học tiếng Anh. Chỉ trừ ăn cơm, tắm và ngủ, thời gian mình dành hoàn toàn vào cái máy tính.
Động lực để mình theo đuổi là trờ thành một “hacker” như trong phim. Hoặc ít là hack được cái diễn đàn này.
Nhưng hồi nãy, mình bị người ta nói là: “Suốt ngày chỉ cắm đầu vào máy, rồi ngoài kia không biết chuyện gì hết. Đến cả việc giặt áo quần cũng mẹ làm. Nhiều lúc quên rằng mình chưa ăn” … “không biết tự lập, sau này ra ngoài đời không kiếm nổi cơm mà ăn”
Mà đúng thật, ngẫm lại thấy mình cũng kém về cái tính “tự lập”, khả năng “giao tiếp”,… Mình thường sống tách biệt với bạn bè, và không quan tâm đến họ.
Mình ghét tụ tập, đm bọn nó cứ nói về EURO và trong đầu em chỉ có ERROR thì là sao mà nói chuyện với nhau được hả mấy bác? Gặp nhau rồi cứ “ờ à…” vài tiếng rồi kệ! Đi liên hoan với lớp mà mình cứ như là người thừa. Không hiểu sao mình cứ không thích mấy kiểu hô hò “2 3 Dô, 2 3 Uống…”. Nhiều người, kể cả người nhà và giáo viên luôn căn dặn mình là phải rèn luyện kĩ năng giao tiếp. Thực sự là mình rất hoang mang.
Rồi thì cưa gái nửa, chưa bào giờ mình tỏ tình với cô nào mà thành công cả => Có phải đây là dấu hiệu của thất bại không mấy bác?
Giờ đang rất hoang mang về những gì mình đang làm và hướng tới? Không biết có thành viên nào ở đây cùng cảnh ngộ giống em không ạ?
😩 😩 😩 Đang rất chán, mong mọi người tâm sự cùng
Em ở avatar là em nào thế?
Cần gì ra đường mới biết chuyện thiên hạ. Như anh đây chỉ cần ngồi nhà cũng biết tất tần tật mọi chuyện nhà ông hàng xóm. Nhà ông hàng xóm bán hải sản, anh ngồi nghe lỏm cũng biết mánh khóe làm ăn của ổng, cách ổng dạy dỗ con cháu, nói chuyện với khách hàng, ôi thì đủ chuyện. Quan trọng là em phải để ý quan sát nghe ngóng mọi chuyện xung quanh thôi, chứ không phải là ở nhà hay ra đường.
Thế ông anh cài trojan và máy tính của ổng hàng xóm à?
Nghe lỏm thôi em ơi, tai anh thính lắm.
Nói như anh chổ em kín đáo không nghe được gì thì phải chạy ra ngoài đường hoặc sang nhà hàng xóm hả?
Mình cũng không biết nữa
Em không nghe thấy gì phải ra đường mà học hỏi thôi. Ra đường tám chuyện thiên hạ cũng vui mà.
Không hiểu sao em chẳng muốn mất thời gian vào những chuyện đó, với cả em không hề thích tý nào êm?
Sau này lên gần 30 tuổi hoặc hơn mới biết hậu quả !
Cố gắng lên nhé, nhớ cắt kính dày tí và mua thuốc nhuộm tóc đen.
Nên hạnh phúc và biết ơn khi nghe được câu đó .
Pháp gặp Bồ Đào Nha rồi, kiểu này anh bảy phải tung special skill thôi !!!
Tự Kỷ
Đọc cuốn How to stop Worrying & Start Living của Dale Carnegie
Không phải thất bại đâu, chỉ không thành công thôi !
Hãy sống trong ngăn kín của thời gian (trích trong quyển How to stop Worrying & Start Living)
P/S: Em tâm sự với bác xong rồi, nếu có gì phật lòng thì đừng ném em nha
xuốt ngày cắm mặt vào code chắc gì đã tốt,ra ngoài chơi,tán chuyện thoải mái đầu óc có khi lúc về lại có nhiều í tưởng để làm
đến chỗ đông người thì mới có nhiều đối tượng để cưa bạn ạ :v giao tiếp nhiều ms có kinh nghiệm để tán gái
Mình nghĩ là cái gì cũng có giá của nó…
This post was flagged by the community and is temporarily hidden.
Chúng nó vẽ chuyện thôi, bạn cứ kệ chúng nó đi :))
Đơn cử như mấy câu này:
“không biết tự lập, sau này ra ngoài đời không kiếm nổi cơm mà ăn”
Thì thực ra ai cũng biết là muốn tự lập, lo nhất là không có tiền, chứ có tiền thì trăm việc đều suôn sẻ. Bạn cứ vài chục củ / tháng thì không biết nấu có thể thuê người nấu, không biết giặt quần áo có thể mua máy giặt, không biết mặc cả thì ra siêu thị, mấy cái này vặt vãnh, không đáng lưu tâm (nếu có tiền).
Hầu như trong mấy chuyện kia, chỉ có chuyện gái gú là nên xét cẩn thận. Bởi lẽ, đôi lúc bạn sẽ gặp những người bạn yêu, mà lúc đó bạn chưa từng cưa ai, chưa có kinh nghiệm, thì khả năng cưa đổ sẽ thấp. Điều đó thực sự rất đáng tiếc.
Còn lại thì cứ kệ nó đi bạn ơi, cứ giỏi mà thực lòng là ắt sẽ có người chủ động làm quen ngay. Về cơ bản, chẳng cần thiết phải quan tâm tới những ai nhàm chán hay những thứ mình cảm thấy nhàm chán làm gì.
Về cơ bản thì bạn có thấy mấy hãng sữa hay quảng cáo về chỉ số EQ không. Bạn nên tìm hiểu xem nó là gì. Còn cứ như chủ topic nếu sau này có phát minh ra cái gì đo thì sau kho chết vài chục hay vài trăn năm sau sẽ được thế giới công nhận nhé
mỗi người có cái nhìn cuộc sống khác nhau , mình nghĩ bạn đang nhìn mọi thứ xấu đi chứ không phải là do mọi người xung quanh bạn không tốt , đơn giản là bạn đã đc bao bộc trong gia đình quá lâu rồi , khi nào bạn ở xa nhà đi thì bạn mới bắt đầu quen với nó , đừng tỏ ra khó chịu mà hãy chấp nhận , mỗi người 1 tính cách khác nhau , có khi sau này ra ngoài đời ở riêng có khi bạn cũng như họ hoặc thậm chí nhiều hơn , không ai nói trước được đâu
nerd detected =))
nói chung tính cách bạn như vậy thì bạn cứ sống như thế cũng chả sao đâu, thời này chỉ cần tiền nhiều thôi bạn ạ, cố gắng đủ giỏi để kiếm nhiều tiền là đc
Mình cũng không thích EURO Chẹp, giờ mình thấy hết cô đơn rồi
Cái này chắc cũng phổ biến thôi you’re not alone :V
để thành công trong khoa học và nghệ thuật, một chút tự kỷ là điều cần thiết
Cơ mà b cũng cẩn thận, đến lúc lại chỉ biết làm việc với máy tính mà quên cách làm việc với con người :V => không teamwork được
P/s: hè này mình cũng chưa xem được trận ERROR nào :V