Hiện tại em đang là sinh viên năm 2 ở 1 trường CNTT ở TPHCM, nhưng sau khi học thì em cảm thấy rất ghét làm code/lab , em hoàn toàn chỉ làm để lấy điểm qua môn .Do đã học 2 năm rồi nên gia đình bảo là hãy cố học cho hết lấy cái bằng rồi tính tiếp chứ bỏ giữa chừng thì rất uổng phí, nhưng việc này làm em rất stress khi cứ cố học, nó làm em stress đến mức nhiều lúc em chỉ muốn vứt bỏ tất cả. Mong là các anh chị có thể giúp em
Nên tiếp tục cố gắng theo CNTT khi ghét làm lab/code?
Ba của bạn nói xong bạn không muốn nghe, thì rõ ràng bạn đã có quyết định trong lòng rồi. Cái bạn lên đây tìm kiếm chẳng qua là để có thêm người ủng hộ vào quan điểm của bạn thôi. Nên hay không nên bạn đã tự trả lời rồi thì hỏi thêm ý kiến có ích gì? Còn việc học ngành CNTT khiến bạn bị stress, có ai mà không từng trải qua bạn à. Những lúc mình stress, mình hiểu là mình chưa nắm đủ phần căn bản, sau khi quay lại học đúng phần căn bản mình quay lại với vấn đề sẽ khác hẳn.
Nhưng em hiện không có quyết định gì ạ. Vì em không biết quyết định gì nên em cứ theo phụ huynh rồi đăng ký học tiếp . Chứ nếu em đã có quyết định thì em cũng đã không đi hỏi ý kiến của mọi người mà làm theo cái em muốn rồi ạ
Vậy bạn đang muốn làm gì?
Em không biết ạ, em chưa bao giờ biết mình thích hay muốn làm gì
Hm.
Bởi vì cậu không biết cậu muốn gì, cậu sẽ không có nhiều lựa chọn đâu.
Dưới đây là một số lựa chọn mà rủi ro sẽ thấp hơn cho cậu:
- Bảo lưu kết quả 1 năm, và dành thời gian đó để tìm hiểu bản thân.
Đây có lẽ là lựa chọn logic nhất dành cho cậu. Sau 1 năm, nếu cậu biết được bản thân cậu muốn gì, lúc đó cậu có thể chọn tiếp tục, hoặc chuyển sang thứ cậu muốn làm.
Tất nhiên, cậu sẽ tốn khoảng 1 năm, và không chắc cậu sẽ tìm được điều hợp với cậu trong 1 năm đó (dù cậu có lên kế hoạch tốt như thế nào). Nhưng chí ít, cậu vẫn có lựa chọn học tiếp IT để nuôi sống bản thân cậu, nếu cậu không tìm thấy điều cậu thích. - Nghe lời bố mẹ cậu và học tiếp thứ cậu rất ghét.
Lựa chọn này cũng an toàn cho cậu. Sớm muộn, nếu cậu không học được cách yêu điều cậu đang làm, cậu cũng sẽ đổi ngành. Cơ mà nếu cậu hoàn thành xong chương trình học, chí ít cậu có bằng đại học để có thể “lòe” người khác (cả tớ và cậu đều biết bằng đại học này không có giá trị gì, khi cậu chỉ học làng nhàng để qua môn).
Dù cậu không biết cậu thích gì, cậu có vẻ biết cậu ghét gì. Cơ mà, tớ hiểu, làm thứ mình ghét không hề có tương lai tốt đẹp, vừa tốn thời gian, vừa tốn tiền bạc, mà cuối cùng lại chẳng dùng => vô cùng phí phạm.
Được mỗi cái là cậu có thứ để kiếm cơm thôi.
Với người như cậu (không thể quyết định điều gì cho bản thân, dẫn tới việc quá phụ thuộc vào quyết định của người khác), cậu không có nhiều lựa chọn tốt hơn 2 lựa chọn trên đâu. Nghỉ học ngay lập tức là lựa chọn rất liều lĩnh (khi cậu không có back up plan cho kế sinh nhai về sau).
Tớ không có lời khuyên nào khác cho cậu, vì tớ đảm bảo cậu không cần bất cứ lời khuyên nào nữa trong đời. Cậu phải học cách tự quyết định cuộc đời của cậu (học ngành này là người khác quyết định cho cậu, đúng không?). Những người không thể quyết định được cuộc đời của mình, thực ra, là những kẻ đáng thương nhất.
Muốn được thương hại hay không là lựa chọn của cậu.
Em cảm ơn vì lời khuyên của anh ạ . Đúng như anh nói là tất cả quyết định của em đều do người khác quyết định chứ không phải em . Tại vì những suy nghĩ méo mó của bản thân nên em lúc nào cũng không quan tâm đến tương lại. Em sẽ suy nghĩ kĩ về nhưng cái anh nói ạ
Học Statistics hoặc Numerical Analysis ấy. Bạn suốt ngày đi giải toán thôi, giải ra nghiệm thì bạn chỉ cần code nghiệm đó lên máy tính là xong.
Tuy nhiên, giải được hay không là vấn đề lớn á.
Cuộc sống tốt hơn là chạy về một hướng nào đó hơn là chạy khỏi một cái gì đó.
Đầy người giống như em, họ chán ngắt công việc của họ, nhưng không biết là sẽ làm gì nếu bỏ nó.
Chỉ khác em, nhiều trong số họ là người có gia đình, ko thể nói bỏ là bỏ được.
Quay lại vấn đề hướng nghiệp cho các bạn trẻ, nhiều người cho là họ phải chọn đúng ngành đúng trường sau khi tốt nghiệp cấp 3.
Nhưng ko phải vậy, giả sử em đến một đất nước xa lạ với nhiều món ăn mình chưa hề biết.
Nếu chủ nhà hỏi, bạn thích ăn món gì thì làm sao trả lời được.
Chỉ có cách nếm thử thật nhiều để biết.
Tuổi trẻ cũng thế, nên trải nghiệm thử nhiều lĩnh vực để biết được ikigai của mình là gì.
Tốt nhất là tiếp tục học CNTT, thời gian rảnh thì trải nghiệm thêm các lĩnh vực khác, phát triển bản thân.
Cho đến khi tìm được chân ái thì tính tiếp.
Học CNTT chưa chắc đã làm CNTT, bằng đại học giờ cũng như cái vé vào cửa khi đi xin việc thôi.
Vừa rồi mình cảm thấy thú vị với cậu bé 13 tuổi đạp xe từ Sài Gòn xuống tận Cần Thơ để thăm bạn gái.
Chủ topic cũng nên thử một vài việc chưa từng làm trong đời nhưng dễ dễ làm để rèn kỹ năng. Không biết làm gì thì nấu cơm cà phê như mình cũng vui đấy.
Là một người cũng từng như bạn nhưng mình chọn bỏ học chuyển sang bán linh kiện, sửa máy tính laptop, xong quay trở lại làm tester manual và h chuyển hướng automation testing thì mình rất hối hận nha, lớp mình 6 đứa chơi chung cũng vậy, nhưng người cố đc thì giờ rất ok về sự nghiệp
he he quan điểm của anh lm e có động lực hơn thật đang ngồi code lòi mắt mà ko bt giải quyết thế nào.
- Mình xem cmt thì thấy bạn cũng chưa biết bạn muốn gì.
- Sau khi bạn bỏ việc học này, thì bạn sẽ phải lựa chọn cái mới. Nếu bạn chưa xác định được mục tiêu mình là gì, liệu lựa chọn tiếp theo của bạn có làm bạn stress không?
- Nếu như chưa tìm được mục tiêu, thì bạn thử so sánh giữa việc tiếp tục học và việc bỏ học giữa chừng mà không có mục tiêu cái nào đáng sợ hơn để bạn lựa chọn nha.
(ý kiến cá nhân mình thôi ạ, mình cảm ơn)
Tình trạng giống chủ thớt nhưng bi đát hơn 1 chút, chọn ngành khác nhưng rồi Ba mẹ lại can và định hướng học CNTT (Ngành mình chọn không mấy phù hợp với bản thân) nhưng rồi vẫn đang cố để tốt nghiệp và ra trường đúng hạn. ĐÃ LỠ BƯỚC THÌ CỨ NHẮM MẮT ĐƯA CHÂN, ÍT RA CŨNG CÓ THÀNH QUẢ ĐỂ 2 NĂM HỌC VỪA QUA KHÔNG UỔNG PHÍ.
Bạn ghét nó tới mức bị stress? Nhưng cụ thể là ghét cái gì? Tại sao lại ghét? Tới mức bị stress chỉ muốn bỏ tất cả, tức là tiệm cận mức tự tử rồi đó. Nếu bạn nghĩ là bạn đang nghiêm túc, thì bạn nên đi khám bác sỹ tâm lý.
Ghét là khi bạn biết bạn cần nó, nhưng bạn thà chịu bị thiệt hại chứ không làm.
Không thích là làm cũng đuoc, không làm cũng được; cần thì làm, làm tới khi không cần nữa thì nghỉ; là cái lựa chọn mà bạn sẽ không chọn nếu có lựa chọn khác tốt hơn.
Thử nghĩ một cách nghiêm túc với bản thân, nếu đùng một cái, không còn ba mẹ, hay không còn ai bảo bọc nữa, thì bạn sống bằng cái gì, có cái gì để bỏ vô bụng không? Khi đó bạn có thể ra đường mà ngẩng cao đầu như bây giờ không?
Vì sao đời trước, người ta có thể đi làm cả đời ở một doanh nghiệp, hay chí ít cũng cả chục năm.
Có người được nhà nước chỉ định phải học ngành nào, ra làm cái gì, ở địa phương nào, và người ta vẫn làm đó thôi.
Tất nhiên là làm cái mình thích, mình muốn là chuyện quá tuyệt vời, nhưng đâu là ranh giới giữa việc biết rõ thứ mình muốn rồi phấn đấu để có/làm được nó, và việc tự nuông chiều bản thân, vô kỷ luật, ích kỷ?
Theo như bạn nói, thì mình hiểu là gia đình cũng không phải ép uổng kiểu “học cho bằng con nhà người ta”, nên với những thông tin bạn đưa, thì mình nói là bạn yếu đuối quá, sướng riết hư (lỗi gia đình là chính)
Giải pháp: Vừa học vừa đi phụ hồ 1 tháng, để coi cái nào stress hơn.
Update: Hồi nhỏ nhà mình nghèo lắm, và như mấy đứa con nít khác, mình cũng ghiền chơi điện tử. Chơi mà quên giờ đi thực hành mổ ếch luôn.
Mà chơi điện tử thì tốn tiền, nghèo thì lấy đâu ra tiền?
Thế là mình đi … khiêng đất mướn.
Người ta đào đất đắp nền nhà, mướn khiêng 1 cáng đất giá 1000đ. Mấy thằng thanh nhiên nhận khiêng đất, xong mướn lại đám nhỏ tụi mình, giá 500đ. 4 chuyến là có 2000đ = 1 tiếng chơi điện tử, quá ngon.
Mà nói ngon chứ không ngon lắm
Xong đợt đó mình bỏ chơi điện tử luôn, dù trước đó rất ghiền, tự cày tiền mới thấy đồng tiền nó quý, mới thấy ba cái chuyện stress như bạn nói nó rất … nhà giàu.
Bạn có điểm nào thích ở CNTT không?
Viết code là cái kỹ năng gốc, nên cố gắng luyên tập như viết kịch bản ấy…Cố gắng em nhé…
mới năm 2 thì chưa phải uổng và phí tuổi trẻ đâu… Nói chung bạn cứ học tiếp để lấy cái bằng ra đã, rồi tính phương hướng sau. Để tránh nhàm chán, tham gia mấy CLB ở trường, hạn chế mấy game gủng và mấy cái làm tinh thần tiêu cực xíu. Thường khi chán nản là có tinh thần tiêu cực, làm mấy việc tốn thời gian ảnh hưởng đến bản thân rất nhiều. Thay vào phân chia thời gian học lại, dù không có thich code nhưng mình cố vượt qua theo một cách tích cực, có thời gian làm việc khác có ích, học thêm Tiếng Anh. BIết đâu từ những tích cực đó làm cho bạn định hướng tốt hơn sau khi ra trường, tìm được cơ hội làm việc tốt hơn. Học CNTT không hẳn ra trường phải đi làm dev, coder các kiểu còn nhiều cơ hội hơn vậy bạn ơi.
Em nghĩ là em nên đi bác sĩ tâm lý. Khi đọc câu thì bạn sống bằng cái gì của bác thì cái mà em nghĩ đầu tiên là thế thì cứ từ bỏ thôi. Em thật sự vừa nghĩ là nếu khổ quá thì chết cho khỏe
Trong tất cả các cái chết thì tự tử là hèn nhát nhất vì sướng mình mà khổ người. Khổ gia đình. Đến khi bạn trải qua cảm giác mất đi một đứa con, bạn mới hiểu cuộc sống giá trị như thế nào. Có lẽ điều đó khá xa vời với bạn hiện tại.
Nên mạnh dạn tìm kiếm bác sĩ tâm lý khi cần thiết. Trầm cảm không đơn giản chỉ là biểu thị trạng thái tâm lý bất ổn, đôi khi trầm cảm là phản ứng thái quá của các hoocmôn trong cơ thể mà bạn phải dùng thuốc để tiết chế lại các hoocmôn đó để có cuộc sống chất lượng hơn. Rất nhiều người đang bị trầm cảm từ nhẹ tới nặng, nên bạn không cần tự ti vì bản thân suy nghĩ tiêu cực, chẳng qua do các cơ chế sinh học làm bạn bị suy sụp thôi. Cố lên nhé.
Theo mình thấy hiện tại bạn có bỏ ngành CNTT cũng không có giá trị gì vì bạn không có đam mê nào khác thực sự thôi thúc bạn từ bỏ ngành CNTT. Chậm lại một tí nhìn đời xem nào.