[Link]Tôi không qua Mỹ để xin niềm thương hại

Chàng trai bị bại não Trần Mạnh Chánh Quân (thị trấn Ngãi Giao, huyện Châu Đức, Bà Rịa - Vũng Tàu) vừa được Google mời đến trụ sở của tập đoàn này ở California (Mỹ) phỏng vấn tuyển dụng kỹ sư phần mềm.

Tôi không qua Mỹ để xin niềm thương hại

4 Likes

Kết nhất đoạn này của anh ấy:

Điều nữa, tôi thấy ở Việt Nam vẫn còn tư tưởng phải “trên tinh thiên văn, dưới tường địa lý”, nghĩa là biết tất cả mọi thứ. Cái đó không cần thiết. Mình phải bắt đầu vào mục đích muốn làm gì, tập trung cái gì chứ không phải biết mọi thứ. Xã hội bao giờ cũng cần người làm hơn người nói.

5 Likes

Nói thiệt là cần thêm rất rất rất nhiều người VN đi Mỹ với lý tưởng như thế này, tới Mỹ để xâm nhập vào môi trường công nghệ thỏa sức mà vùng vẫy thể hiện khả năng, rồi phấn đấu, chớ ko phải tới Mỹ để hưởng trợ cấp, phúc lợi xã hội từ tiền thuế của người khác :sunny:

1 Like

Chuẩn luôn, mình có biết một người Việt đã sang Mỹ khá lâu, là chủ một tiệm nails, mỗi tháng kiếm ~50K $ nhưng vẫn ngửa tay xin trợ cấp, không hiểu nổi.

Đi Mỹ rồi làm lặt vặt, giả bệnh, giả thất nghiệp để hưởng tiền trợ cấp là mục tiêu chính của một bộ phận ng VN bên này luôn đó bác :v tất nhiên là có nhiều người khác cũng cố gắng cày cuốc lắm. Với mấy nước khác thì kiểu người này cũng nhiều lắm. Giống như miếng bánh ai cũng bay vào tìm cách cấu xé. Nhưng tiền đó lại là tiền của đại đa số những người Mỹ/VN/các nước khác, nhất là dân lao động tri thức đóng thuế mà ra, thành ra người Mỹ họ định kiến về dân nhập cư ghê gớm :frowning:

1 Like

Giờ mới thấy nước Mỹ nó thèm nhân tài đến mức nào, bao nhiêu nhân tài các nước nó đi chiêu mộ hết :slight_smile:

83% thành viên diễn đàn không hỏi bài tập, còn bạn thì sao?