Trời vừa chớm khuya, thật ra thì đối với một sinh viên ngành code như tôi, một thằng mà việc đầu tiên sau khi thức dậy, việc đầu tiên sau khi đi học về, việc đầu tiên trong những việc đầu tiên là bấm cái nút Power của chiếc máy tính thì khái niệm thời gian chẳng có nghĩa lý gì. Đang lang thang trên facebook đọc tin tức, facebook của tôi toàn là mấy thứ chán phèo như code kiếc, chính trị, lịch sử chứ không có những cảnh ăn uống, đú đởn các kiểu, bởi vì việc đầu tiên khi accept một request kết bạn là đồng ý xong unfollow (do vậy đôi lúc phải gõ tên mấy đứa con gái thầm thương lên search bar ). Đang lướt lướt thì đọc được mẫu tuyển dụng của anh Gameloft, đại ý nói là ứng viên phải biết C++/Java rồi vào được đào tạo thêm; Tôi thì không biết C++ mà dấu / chắc là hoặc nên tôi vào tút cái CV tí rồi apply luôn.
Tôi là sinh viên năm hai thui, mới học IT có 14 tháng và ngôn ngữ đầu tiên là Java(trước đó có tự học C). Nộp cái CV xong và cũng quên bẵng đi luôn. Được một thời gian cũng khá là dài (2, 3 tuần gì đó) đang học ở trường thì nhận được một cuộc gọi nói là sáng mai đi làm bài test. Tôi mừng quá xém eureka chạy quanh trường. Thế là lần đầu tiên đi phỏng vấn trong đời tôi bắt đầu.
Hôm đó về nhà ôn lại tí Java, tí lập trình 2D 3D (tôi đoán vì làm game nên có liên quan đến phần này). Chiều hôm sau khoảng 2h tôi ăn mặc chỉn chu, tóc tai vuốt vuốt rồi đi luôn.
Tòa nhà Indochina tọa lạc bên sông Hàn thật sự rất đẹp. Tôi vào gửi xe rồi cứ thẳng cổng đi vào, lên đến tầng 3 thì bí, nhìn quanh chẳng có cái thang máy hay thang bộ nào.
- Em cho anh hỏi lên tầng 10 đi đường nào? - Anh xuống tầng hầm rồi đi lên nhé!
Thế là tôi lại xuống tầng 1 rồi hỏi cho chắc. Ổng bảo tới cái bàn kia, phòng kia có cái chị ở đó là lên được. Tôi đi vào thấy chị đó quả thật xinh, muốn lên tầng 10 thì bỏ lại CMND và nhận cái thẻ gì đấy. Cuối cùng cũng đứng trước cửa Gameloft company, tôi được một chị mời vào bảo ngồi đó đợi. Ngồi đợi mà trống ngực tôi đập liên hồi vì hồi hộp. Chổ đợi là một căn phòng rộng lớn có cái bàn với mấy cái ghế trên có mấy catalogue của công ty, xung quanh là mọi người đang làm việc. Toàn bộ căn phòng bao trùm một sự im lặng đến lạnh lùng, chỉ có khung cảnh được trang trí mấy nhân vật game khiến tôi thấy thoải mái chút. Ngồi đợi một lúc thì được một chị nữa dẫn tới một cái máy tính, phát cho tờ giấy nháp rồi nói em làm bài test này trong 60phut. Tôi thật sự ghét cái thời gian đếm ngược này.
Hít một hơi thật sâu rồi nhìn vào đề, 3 câu đầu là câu test IQ, tôi nhớ mang máng thôi:
Câu 1 họ cho 3 cái hình rồi bảo tìm hình tiếp theo (dưới có 6 đáp án).
Khó quá tôi bỏ qua.
Câu 2) Một xe A chạy từ C->D với v=60km/h, một xe B chạy từ
D->C với v=40km/h (2 xe xuất phát cùng lúc). Một con chim (sao
lại là chim chứ, tôi ghét chim lắm) củng xuất phát từ C cùng lúc
với xe với v=100km/h, con chim bay tới gặp xe B thì bay ngược
lại rồi tới gặp xe A rồi bay ngược lại cho tới khi 2 xe gặp nhau.
Hỏi quảng đường bay của chim biết CD=200km?
(Hên quá câu này tui làm được);
Câu 3 là tính tổng của tất cả bit 1 của các số nguyên 1byte
(khó vãi nồi, lúc đó bó tay);
3 câu tiếp theo là đọc hiểu code,
cụ thể là cho đoạn code rồi hỏi chức năng là gì, ouput
là sao (họ cho input);
Mấy câu tiếp là viết code, tôi có nhớ được có câu viết thuật
toán nén chuổi RLE gì đấy, cụ thể cho vào chuổi ABBCCCCKKK
thì phải in ra A2B4C3K;
Cặm cụi một lúc cũng hết giờ, họ ko cho đem giấy nháp ra luôn. Chị HR bảo em về nhà đợi kết quả nha, có gì công ty sẽ gọi điện.
Về nhà khoảng mấy ngày thì được thông báo bạn đã qua vòng test và hẹn “chiều mai em đến công ty phỏng vấn” . Lần này đã rành đường xá nên tôi tự tin hẳn. Thế nào do tự tin thái quá lúc mới đến cổng thì nhớ sực ra là quên CMND. Thế là phải dùng dị nhân kế để lấy được cái thẻ lên tầng 10. Lên đến nơi thì lại được mời ngồi chổ cũ, xong đâu đấy thì có một anh tới dẩn lên tầng 11, lâu này cứ tưởng Gameloft chỉ ở tầng 10 thôi. Phòng này mới lạnh lẽo hơn gấp bội, cả căn phòng không có tiếng gì ngoài âm thanh lách tách của bàn phím, nhìn qua thì thấy có cả Tây cả Việt. Tôi được dẩn vào một căn phòng nhỏ hơn có để sẵn mấy ly nước trên bàn, ổn định xong rồi anh bảo “em giới thiệu bản thân đi”, tôi giới thiệu sơ qua rồi ổng nói:
- Giờ em làm cho anh bài này;
Ông lấy một xấp giấy A4 rồi ghi một bài như sau:
Viết chương trình in ra hình sau với n=5:
* * * * *
* * *
* * *
* * *
* * * * *
Tôi cầm tờ giấy mà trong đầu trống rổng, tôi chưa bao giờ trải qua cảm giác code trước mặt người khác và Run code bằng một tờ giấy trắng thế này. Bao nhiêu chữ nghĩa trong đâu tôi bay đi đâu mất. Cố gắng trầm tĩnh lại, suy nghĩ rồi tôi đặt bút xuống viết cái dòng signature cho hàm để đở căng thẳng rồi lại suy nghĩ tiếp, loay hoay một lúc rồi cũng xong, ổng bảo OK nhưng chưa tối ưu. Lạy đức mẹ, lúc đó tôi chỉ cần chạy được là mừng rồi chứ tối ưu gì. Xong xuôi ổng bảo làm cho anh câu này nữa:
Nhập vào số nguyên hãy cho ra số ngược lại
VD: 8796 -> 6978
Lần này tôi đã thích nghi nên cảm giác là It’s a piece of cake.
Xong xuôi ổng bảo em đợi đây tí có người lên phỏng vấn.
Tôi tiếp tục đợi. Để đỡ hồi hộp tôi bước đến đứng nhìn ra cửa sổ và quay lưng với cổng ra vào (tôi thường làm vậy khi đợi ai đó trong phòng, cảm giác như mình là chủ nhà ấy).
Một lúc sau một chị nhân sự bước vào rồi hỏi mấy câu “vì sao em muốn là ở đây, vì sao em đi hướng theo hướng này” … Tôi trả lời rồi nói “Nếu em không pass được thì chị có thể nói những thiếu sót của em để em có thể cải thiện”. Chị trả lời OK, rồi nói cách thức chương trình Fresher Programming vận hành. Tôi tưởng ngon rồi ai dè chị hỏi tôi có thể làm full time không, vì còn học ở trường nên tôi không thể. Thế là chị bảo “Khi nào thì em có thể làm full time?”; Answered: Chị nói vậy lúc đó chị sẽ gọi.
Thế là kết thúc một quá trình phỏng vấn dài ngoằn.
Hy vọng bài viết này có thể giúp ích chút ít cho các bạn