Mới đây mình đọc một bài báo về thị trường lao động Nhật Bản. Giới trẻ Nhật được sống trong môi trường điều kiện, suy nghĩ theo tây, học các ngành nhàn nhã nhiều tiền như nghệ thuật, kinh tế chứ không học các ngành kỹ sư, vừa khó vừa đào tạo lâu. Từ 1999 trở đi các ngành kỹ sư tại các trường đại học Nhật bắt đầu thấy số lượng ứng viên giảm đăng ký và cho đến nay vẫn vậy. Do thiếu nguồn nhân lực quá nên dạo gần đây mở cửa thoáng cho các lao động nước ngoài.
Mình có một đứa em họ nhà rất có điều kiện và học ngành kinh tế, nó chia sẽ học IT suốt ngày cắm đầu học học chán lắm phí cả cuộc đời, nên học kinh tế (dù điểm thi nó cao). Mình thì gia đình trung lưu ít điều kiệnmà, học vì ham nghe tiền nhiều hot hit các kiểu, chứ đam mê từ đầu thực sự thì không có đâu, lớp 12 mình mới biết dùng google drive tải tài liệu trong khi đó bạn bè mình từ nhỏ đã lập forum cài win dạo sửa máy tính các kiểu . Còn mỗi lần dùng máy tính mình lại sợ tái máy hư không biết sửa làm ba mình tốn cả đống tiền, cuối cùng cũng chỉ để chơi gunny. Vào đại học mình mới bắt đầu tìm thấy đam mê, từ việc giải các bài tập C++, làm game, làm app rất thú vị tạo niềm vui mình nghiên cứu và học hỏi công nghệ. Rồi đến nay năm cuối sinh viên mới nghĩ đến chuyện đi làm, rồi cơm áo gạo tiền. Chợt nhận ra chính vì lý do đó mình mới ở đây nơi này (daynhauhoc.com), và mình tự hỏi rằng có phải đa phần chúng ta đây giống mình không ? vì cơm áo gạo tiền mà cố gắng.
Chuyện học hành IT ngày nay lại càng khó hơn cho các gia đình không có điều kiện nghe mà buồn, các trường công lập h đây học phí mắc gần như trường tư, đã vậy ngành này cần tiếng Anh để đọc tài liệu mà thử hỏi tự học mỗi tiếng Anh nó đã khó rồi ấy chứ chưa nói học IT. Mình phỏng vấn công ty úc vô đến sát vòng trong, đến speaking thì mình làm có 50%, lần đầu được nói chiện với tây cũng là lần đầu phỏng vấn. hic