Tất nhiên là trừ những lúc phát lương ra
Hôm nay chính là ngày mình cảm thấy như vậy, khi mà deadline cho một dự án khó dí vào mông mình, bỏng lắm rồi, cảm giác như là đang gánh cả bầu trời trên vai, và chỉ chờ đến thứ 2 là nó sẽ sập cả vào người. Trong khi mình vẫn đang loay hoay phân tích, xử lý các bug đệ quy vô hạn với dữ liệu mà tưởng chừng không có lối ra, và mẹ gọi giục về quê có giỗ nữa chứ…
Thế rồi sếp lên hỏi tình hình, mình chỉ biết trả lời là vẫn đang phải xử lý một số vấn đề về dữ liệu cha con phức tạp nhiều cấp. Sếp gật gù, rồi bảo là phức tạp quá, để anh đẩy deadline sang cuối tuần sau, và giảm cấp đi, làm xong 2 cấp đã là ok rồi, không cần quá nhiều cấp làm gì, đại loại thế. Khỏi phải nói cảm giác lúc đấy mình sướng như thế nào, thậm chí trước đó mình còn ko dám thở mạnh .
Có những lúc sếp như những lão đáng ghét, nhưng cũng có lúc sếp…đáng yêu đến lạ, mọi người có từng cảm thấy thế ko?