Chuyện buồn từ chiều đến giờ, không dám tâm sự cùng ai, đành lên đây dốc bầu tâm sự trên DNH :’(
Tiếp tục câu chuyện của mình:
part 1 here
Chia sẻ tí về câu chuyện của mình:
6 năm trước mình bắt đầu với 1 cái máy RAM 2GB, i3. Mình đã từng nghĩ là mình sẽ gắn bó mãi với cái máy này (mình chưa nghĩ là nó ghẻ). Rồi code nhiều, bug nhiều, bực nhiều, đập máy nhiều, vọc OS, thỉnh thoảng vác ra tiệm để người ta cài lại win. Rồi ngày đẹp trời cũng đến, cái máy không thể chịu nổi nữa. Sập nguồn lên sập nguồn xuống, rồi lỗi ổ cứng, giờ đang nằm xó vì lỗi BIOS.
Cách đây hơn 1 năm mình mới lên đời với 1 cái máy RAM 4GB, i5. Nghe có vẻ là khấm khá, nhưng đó là tất cả những gì mình có. 5 năm trời mới có đủ 13tr để mua máy. Người ta lên RAM 4GB, i7 từ đời tám thánh nào rồi, mình mới bắt đầu chạy sau thiên hạ. Nhu cầu của mình chỉ là code Python GUI đơn giản. Hồi mới mua mình nghĩ có lẽ thế là đủ. Nhưng bây giờ cái máy có vẻ bắt đầu giở chứng. Thỉnh thoảng màn hình tối sầm 1 phát rồi lại bình thường. Pin chai nhanh vl Mình bây giờ muốn bắt đầu mở rộng phạm vi code của mình. Muốn code web, muốn đưa app của mình lên nền tảng web. Muốn học Java. Muốn vọc thử sang những OS khác. Thế mà máy bây giờ đã có dấu hiệu tã
Nói nghiêm túc, không phải là bạn không có điều kiện, bạn có hơi nhiều điều kiện đấy nhé. 13tr 1 năm trước được 1 con máy như của mình (RAM 4GB i5), 14tr năm 2018 bạn có thể mua 1 con ngon hơn nhiều. Có thể gửi ngân hàng để từ 14 -> 15tr, rồi mua con máy i7 14tr RAM 4GB chẳng hạn, để 1tr lãi kia đi lắp thêm RAM vào, hoặc đầu tư hẳn máy RAM 8GB 15tr, nhanh như ai. Có điều nếu như bạn cứ mãi chỉ chấp nhận bạn ở điều kiện thấp thì thật sự, đời bạn cũng chỉ quanh quẩn ở cái đáy nồi thôi (chưa tiến lên được đáy giếng đâu).
Đối với coder/dev, cái máy tính chính là mạng sống của mình. Ai mà chẳng không thích mạng sống của mình bị đe doạ bởi nguy cơ LAG, LAG, và LAG luôn rình rập chứ.
Hôm qua mình có giở lại máy, vào Linux Mint, và mình không vào (mount) được ổ E. Lúc đó ngạc nhiên lắm, vì mình đâu có hibernate gì Windows đâu (mấy hôm nay còn không vào được Windows luôn ấy), và ổ C lẫn ổ D đều vào được. Mình có linh tính có điều gì đó không ổn…
Đến chiều nay, mình vác máy ra tiệm nhờ người ta xem giúp. Anh KTV phán: “Cái máy này ổ cứng bị bad rồi, ổ cứng đòi format, không lấy dữ liệu ra được”. Trời ơi, ổ E đó chứa toàn ảnh gia đình của mình và tài liệu của mẹ mình, đều là đồ quý cả… Mình cảm thấy hối hận vô cùng vì trước đây vì lười nên mình chỉ copy hết dữ liệu từ thư mục cá nhân vào máy mới, không copy ổ E vào máy mới và nghĩ rằng không sao cả, còn Linux là còn tất cả…
Mình thất vọng vô cùng, nhưng biết làm gì được đây? Mình chỉ dám hi vọng ngày mai sẽ cứu được một chút dữ liệu từ cái ổ cứng bad chết tiệt này…
Nhân đây cũng muốn nhắn gửi với anh em đôi điều:
- Thời đại này rồi, kiếm máy nào ngon ngon 1 tí. Đừng bắt nó làm việc quá sức. RAM yếu thì nâng ngay. Như anh noz1995 có nói:
Ngày xưa chưa có điều kiện, máy mình chạy code nặng hiệu năng 1 tí là kêu o o ngay. Lúc đó mình cũng ngu ngơ không hiểu, giờ nghĩ lại thấy…
-
Đừng động tay động chân vào máy quá nhiều (low-format, cài OS nhiều lần - mình rất hay phải đi cài lại win -> hại HDD. Không biết SSD thế nào)
-
Luôn có suy nghĩ ngày mai ổ cứng sẽ chết nhăn răng. Luôn backup dữ liệu lên cloud (nếu chưa có thu nhập thì lập nhiều tài khoản mega.nz (mỗi tài khoản có 50 GB free) để tống dữ liệu lên, có thu nhập rồi thì đăng kí gói GG Drive 1TB cho an tâm).