Thắc mắc về tình huống quản trị

Um… Chào mọi người … Là lần đầu em hơi bỡ ngỡ mong mọi người thông cảm. Thân


Em không biết phải làm gì trong 4 trường hợp này ạ :confused:
Như này ạ :

  1. Có quan điểm cho rằng lãnh đạo là nữ quản trị doanh nghiệp tốt hơn lãnh đạo là nam. Bạn đồng ý hay không đồng ý với quan điểm trên. Nêu quan điểm của bạn?
  2. Tổ chức nhân sự phải luôn tuân theo nguyên tắc “tìm người cho việc, không phải tìm việc cho người”. Bạn đồng ý hay không đồng ý với quan điểm trên?
  3. Nhà lãnh đạo thành công là do thiên phú. Bạn đồng ý hay không đồng ý với quan điểm trên?
  4. Lãnh đạo công ty A luôn luôn quát nạt, ra lệnh và đòi hỏi mọi người phải tuân phục. Luôn tự tin vào năng lực của mình và thực sự khó chịu khi ai góp ý. Muốn nhân viên thực hiện mọi yêu cầu. Lãnh đạo công ty B không bao giờ tỏ ra mình là lãnh đạo, luôn hòa nhập với mọi người, sẵn sàng giúp đỡ những người gặp khó khăn, luôn để nhân viên cùng tham gia ra quyết định. Để tạo không khí vui vẻ, thoải mái trong tổ chức, lãnh đạo buông lỏng quản lý, luôn để cho nhân viên làm việc theo ý thích của mình. Khi được hỏi ý kiến thường trả lời “Hãy làm theo cách của cậu”. Bạn hãy nêu ưu điểm và nhược điểm của hai phong cách lãnh đạo trên. Nếu bạn là lãnh đạo thì bạn lãnh đạo tổ chức theo phong cách nào? Vì sao?
5 Likes

:smile:

Trước khi đi sâu vào thảo luận, tớ muốn hỏi cậu suy nghĩ sao về tình huống này:

Có quan điểm cho rằng, bạn nào tên Nguyệt đưa ra 1 topic thảo luận về tình huống quản trị, nhưng từ chối đưa ra quan điểm về tình huống đó, là núp bóng nhờ làm bài tập hộ. Bạn đồng ý hay không đồng ý với quan điểm trên? Nêu quan điểm của bạn.


Hì hì.
Tình huống cậu đưa ra đều hỏi về quan điểm của cậu, tức là nó sẽ không có câu trả lời đúng cho tất cả (chỉ đúng với cậu thôi). Đây là bài tập tốt cho cậu, vì cậu phải biết cách nói lên quan điểm của cậu một cách thuyết phục.
Cậu không làm được điều này, thì cậu không có cơ hội nào trong bất cứ công việc nào đâu. Nghiêm túc đấy!

Tớ khuyên cậu nên thử tự suy nghĩ, và đưa thử quan điểm của cậu như thế nào. Đưa ra quan điểm là 1 chuyện, trình bày nó 1 cách thuyết phục lại là chuyện khác, và cậu phải luyện tập nhiều để làm được điều đó.
Để khuyến khích cậu, tớ sẽ đưa ra quan điểm của tớ cho tình huống đầu tiên. Cậu sẽ phải tự làm với những tình huống còn lại sau đó, và tớ có thể góp ý cho cậu nếu như cậu chia sẻ quan điểm của cậu tại đây.

Tớ không đồng ý với quan điểm này.
Giới tính không phải là thứ quyết định khả năng lãnh đạo của 1 người, mà là các kỹ năng của người đó. 1 vài kỹ năng quan trọng với vai trò này là:

  • Kỹ năng lắng nghe
  • Kỹ năng tạo động lực
  • Kỹ năng giao tiếp
  • Kỹ năng đàm phán
  • Kỹ năng truyền cảm hứng
  • Kỹ năng xây dựng nhóm
  • etc

Những kỹ năng trên đều có thể được rèn luyện. Và vì rèn luyện kỹ năng không liên hệ với giới tính, nên quan điểm trên là không chính xác.
Quan điểm chính xác hơn nên là “nhà lãnh đạo có những kỹ năng được liệt kê ở trên sẽ tốt hơn những nhà lãnh đạo thiếu hụt bộ kỹ năng đó”.

Giờ tới lượt cậu đó! :smile:

3 Likes

Cảm ơn bạn.
Hiện tại thì mình hơi rối nên xẽ thiếu xót .
C3 : tôi không đồng ý như sau :
KHẢ NĂNG LÃNH ĐẠO ĐƯỢC HÌNH THÀNH QUA RÈN LUYỆN

Thuyết Hành Vi (Behavioral Theory) thì lại cho rằng con người có thể trở thành lãnh đạo sau quá trình học hỏi và quan sát. Lãnh đạo là một tập hợp kỹ năng có thể học được thông qua huấn luyện, nhận thức, luyện tập và trải nghiệm theo thời gian. Học kỹ năng lãnh đạo là quá trình học tập suốt đời. Những nhà lãnh đạo giỏi luôn biết tìm kiếm và nắm bắt cơ hội phát triển để giúp họ học thêm nhiều kỹ năng mới.

Việc đăng ký tham gia và hoàn thành một khóa học về lãnh đạo có thể biến một ai đó trở thành lãnh đạo không? Thần thái, sức ảnh hưởng, sự chính trực và khả năng truyền cảm hứng có thể dạy được không? Liệu một tờ chứng chỉ hay vài ký tự đặt sau tên bạn có biến bạn thành lãnh đạo được hay không?

Các kỹ năng mềm có thể được truyền đạt cho mọi người thông qua việc giảng giải, nhưng không thể tự cắm rễ. Khả năng chia sẻ tầm nhìn của bạn đến người nghe cần nhiều điều hơn là một bài thuyết trình PowerPoint kỳ công hay các cụm từ “thật kêu” trên hàng loạt tấm danh thiếp khổ 4x6.

Bất cứ ai cũng có thể học những điều cơ bản về lãnh đạo, nhưng nhiều kỹ năng quan trọng khác lại không thể học được. Một vài người sẽ làm rất tốt, trong khi số khác lại nhận ra rằng vì trang bị kém nên mình chỉ có thể tạo ra những kết quả xoàng xĩnh.

NHẬN ĐỊNH

Lãnh đạo là nghệ thuật chứ không phải khoa học. Đó là một tập hợp những đặc điểm bẩm sinh được tôi luyện và hoàn thiện theo thời gian nhờ giáo dục, đào tạo và trải nghiệm. Ngoài ra, còn có một khía cạnh quan trọng khác nữa là bạn phải ở đúng nơi vào đúng thời điểm. Bạn có thể là một lãnh đạo giỏi nhưng vấn đề là bạn có đang ở vào đúng vị trí để tài năng bản thân được dịp toả sáng hay không.

Cuộc tranh luận về khả năng lãnh đạo cũng nên xét đến yếu tố địa điểm và môi trường. Chúng ta đang bàn về những đại diện này trong một tổ chức nhỏ, một lĩnh vực, một xã hội, một đất nước hay trên toàn thế giới?

Nếu để nỗi sợ về việc lãnh nhận vai trò dẫn dắt lấn át khả năng dám gánh vác trách nhiệm thì bạn chỉ là một người đi theo (follower). Không phải ai cũng có thể trở thành lãnh đạo (leader) giống như không phải ai cũng sẽ là diễn viên giỏi. Nhiều người sẽ không bao giờ đạt được khía cạnh đó trong khi một số khác đã tiềm ẩn tố chất để có thể học cách trở thành lãnh đạo. Sự thật là dù có đọc tất cả các quyển sách, hoặc trải qua bao nhiêu khoá học và chương trình đào tạo đi nữa thì cũng không thể biến một follower trở thành leader.

Để trở thành lãnh đạo trong môi trường có cấu trúc, bạn cần được đào tạo bài bản. Hầu hết mọi người có thể học cách quản lý, khởi nghiệp, hay dẫn dắt dự án nhờ vào khái niệm quản lý dựa trên quy tắc – những quy tắc có thể học và làm chủ được.

Lãnh đạo thường là một lựa chọn. Nhà lãnh đạo là người dám bước lên đón nhận thử thách . Nếu cá nhân nào đó có thể vượt lên trên giữa một đám đông thì người đó đã bắt đầu là lãnh đạo. Còn nếu một người được nuôi dưỡng, huấn luyện kỹ lưỡng và trao cho cơ hội tốt nhất nhưng lại muốn giấu mình trong đám đông, như một kẻ bất đắc dĩ phải tham gia… thì hoàn toàn không thể là lãnh đạo.

Phong cách lãnh đạo thay đổi đa dạng theo độ trưởng thành, phụ thuộc vào những người đi theo và tình huống. Kết quả nghiên cứu của GLOBE được thực hiện tại 60 quốc gia đã chỉ ra các thuộc tính của một nhà lãnh đạo là: Liêm chính, sức hút, truyền cảm hứng, có tầm nhìn, khích lệ, tích cực, tự tin, năng động, nhìn xa trông rộng, xây dựng đội ngũ hiệu quả, giao tiếp tốt, giỏi phối hợp, quyết đoán, thông minh và biết cách giải quyết vấn đề để đôi bên đều có lợi. Những thuộc tính này là sự kết hợp của nhân phẩm, tính cách, kỹ năng, khả năng giao tiếp và trí thông minh cảm xúc. Do đó, có thể nói một lãnh đạo sẽ được sinh ra, phát triển, rèn luyện kỹ năng giao tiếp và trau dồi khả năng qua những trải nghiệm cuộc sống. Nghiên cứu cũng đưa ra con số ước tính gần đúng nhất là khả năng lãnh đạo có 1/3 do trời sinh và 2/3 từ sự rèn luyện.

Tất cả phụ thuộc vào cách bạn định nghĩa về lãnh đạo. Cách nhìn nhận nào cũng có khả năng. Tùy vào định nghĩa mà bất kỳ ai cũng có thể có khả năng dẫn dắt và trở thành nhà lãnh đạo. Có lẽ chúng ta nên tìm cách định lượng khả năng lãnh đạo thay vì xem xét họ có đủ điều kiện hay không. Nelson Mandela, Mahatma Ghandi, Martin Luther King Jr, Aung San Suu Kyi,… là những nhà lãnh đạo xuất chúng. Không tìm kiếm tiền tài hay danh tiếng, họ luôn rất vị tha, yêu công lý, đam mê cống hiến và làm việc vì những lợi ích lớn hơn cho mọi người.

Khi nghiên cứu về lãnh đạo, các lý thuyết có thể khiến chúng ta choáng ngộp. Rõ ràng là bạn không thể thực sự đứng về một phía và phủ nhận bên còn lại. Mặc dù đã có hàng ngàn cuốn sách, nhiều thập kỷ nghiên cứu và ghi chép cẩn thận, cuộc tranh luận này có thể sẽ tiếp diễn mãi không ngừng mà không đi đến được kết luận thoả đáng cho tất cả. Đây là lý do khiến tác giả Brigette Hyacinth muốn chia sẻ câu chuyện của bản thân:

“Ngay từ khi tôi còn bé, những người cao tuổi trong làng đều nói với mẹ tôi rằng ‘Đứa trẻ này thật khác biệt’. Tôi luôn tập trung, giàu động lực, có đam mê và khao khát được lãnh đạo. Tôi không phải là đứa trẻ sinh ra ngậm thìa vàng, thìa bạc hay sở hữu bất cứ đặc quyền ưu tiên nào khác để tạo nên mong muốn lãnh đạo. Quãng thời gian trưởng thành của tôi cũng không dễ dàng gì. Tuy nhiên, tôi thực sự là người duy nhất trong dòng họ được theo học đại học. Hiện tại mẹ tôi đang tham gia các lớp học xoá mù chữ, và tôi thực sự rất tự hào về bà.

Có hai khoảnh khắc thời thơ ấu đã để lại những dấu ấn rất sinh động và đậm nét trong tâm trí tôi. Đầu tiên là cuộc trò chuyện với mẹ hồi 5 tuổi, khi tôi nói với mẹ rằng mình muốn đi học. Nhưng lúc đó bà không đủ khả năng tài chính để chi trả cho tôi. Lần thứ hai là câu chuyện tôi chơi bắn bi với một bạn hàng xóm năm 7, 8 tuổi. Tôi nghe mẹ cậu ấy nói nhỏ rằng: ‘Sao con lại chơi với Brigette, trông nó nghiêm trọng quá?’ Thật ra lúc ấy chỉ là tôi rất kiên trì và nỗ lực cạnh tranh.

Trong khi hầu hết những người trong cộng đồng của tôi đều đã chấp nhận trở thành nạn nhân của hoàn cảnh và thả trôi theo dòng nước, tôi theo bản năng đã chọn chèo chống ngược dòng. Bạn sẽ hỏi mọi thứ có khó không? Khó chứ. Có cô đơn không? Cô đơn lắm. Tôi có bị trầm cảm không? Rất suy sụp. Tuy nhiên, sau tất cả, tôi đã buộc mình tiếp tục tiến về phía trước. Tạ ơn Chúa!

Tôi tin rằng sâu thẳm bên trong bản thân mình có một ánh lửa mạnh mẽ bùng cháy. Vậy khả năng lãnh đạo là thiên bẩm hay rèn luyện mà nên? Tôi xin có một ý kiến khác và thường thay đổi lăng kính để tiếp cận cả hai quan điểm. Với tôi, lãnh đạo vừa là thiên bẩm vừa do rèn luyện.

Nguyên lý Pareto được đặt tên theo nhà kinh tế Vilfredo Pareto, còn gọi là quy tắc 80—20 nói rằng trong nhiều trường hợp, khoảng 80% kết quả đến từ 20% nguyên nhân. Người ta quan sát thấy rằng hầu hết mọi thứ có sự phân phối không đồng đều. Theo nguyên lý này thì các nhà lãnh đạo có 80% xuất phát từ rèn luyện và 20% là thiên phú. Tuy nhiên, các nghiên cứu được tiến hành bởi Đại học Illinois, hỗ trợ cho kết quả của nhiều nghiên cứu tương tự trong quá khứ, lại chỉ ra rằng khả năng lãnh đạo có 30% do trời sinh và 70% do học tập. Về tỷ lệ phần trăm được chia chính xác giữa bẩm sinh và rèn luyện, tôi tin rằng có thể tùy thuộc vào hoàn cảnh cá nhân, vì sẽ khó có thể tồn tại hai nhà lãnh đạo nào có tỷ lệ được liệt kê chính xác như trên.

3 Likes

Wow!

Bài luận trên của cậu tốt đấy chứ :+1:!
Tớ nghĩ có lẽ cậu chỉ thiếu sự tự tin thôi, vì bài luận ở trên thể hiện cậu bỏ rất nhiều công để nghiên cứu và tổng hợp. Không phải ai cũng làm được như vậy. Very nice effort!

Cậu chỉ cần làm tương tự với những câu còn lại thôi. Một cách thành thật, tớ rất mong được đọc các bài luận khác của cậu, nếu có thể :smile:

Keep it up!

3 Likes

Chế lạc đề rồi chế ơi.
Phải là GIỚI TÍNH chứ không phải là TÍNH CÁCH

3 Likes

hehe, cảm ơn cậu nhé! Hôm qua tớ viết lúc buồn ngủ T.T

2 Likes

Nói riêng về quản trị phần mềm, có nghiên cứu sau:

Ts. Linda Hamilton là tác giả của một nghiên cứu về vai trò của phụ nữ trong quản lí dự án phần mềm. Cô ấy đã tới thăm 250 tổ chức công nghệ thông tin, phỏng vấn trên 700 người quản lí và thu thập hơn 4000 dữ liệu dự án phần mềm. Tuần trước, cô ấy tới thăm CMU và trình bày cho lớp của tôi về nghiên cứu của cô ấy.

Cô ấy nói: “Đàn ông và đàn bà là khác nhau nên họ quản lí dự án khác nhau cho dù tất cả họ đều theo nguyên lí của quản lí dự án phần mềm. Kĩ năng kĩ thuật không khác mấy nhưng chính tài năng bản chất của phụ nữ giúp cho họ trở thành người quản lí tốt hơn đàn ông. Ngày nay phần mềm vẫn là ngành công nghiệp do đàn ông chi phối trong vai trò người phát triển, người kiểm thử và người quản lí dự án. khoa học máy tính, kĩ nghệ phần mềm, và quản lí hệ thông tin.

Tôi hỏi:
“Tài năng tự nhiên nào của phụ nữ làm cho cô ấy là người quản lí tốt hơn đàn ông?

Cô ấy giải thích:
“Phụ nữ giỏi trong trao đổi. Họ thích nói chuyện với mọi người và sẽ chia sẻ thông tin cởi mở với mọi người trong tổ của cô ấy. Việc nghiêng tự nhiên này về nói chuyện giúp cho họ làm việc tốt hơn nhiều, khi là người quản lí dự án phần mềm. Bởi vì phụ nữ tiến hành nói chuyện không chính thức đều đặn với tổ dự án, điều đó làm cho cô ấy dễ dàng nhận diện mối quan tâm hay vấn đề mà có thể ẩn kín nếu không được thảo luận cởi mở. Việc chăm sóc tự nhiên của phụ nữ làm cho rất có thể là cô ấy sẽ giải quyết sự việc trước khi nó trở thành vấn đề. Trao đổi tốt không chỉ là về nói mà còn về báo cáo hiệu quả với quản lí cấp cao và người chủ công ti. Trong nghiên cứu của tôi, tôi thấy rằng phần lớn phụ nữ viết tốt hơn đàn ông và báo cáo trạng thái của họ là tuyệt vời. Trong phỏng vấn của tôi với người quản lí cấp cao, phần lớn đồng ý với phát hiện của tôi. Phần mềm là chủ đề kĩ thuật cao và rất phức tạp. Chúng là khó giải thích trong việc viết. Làm sao bạn làm cái gì đó phức tạp thành cái gì đó đơn giản và dễ hiểu? Nó yêu cầu tài năng trong việc viết và đây là chỗ phụ nữ làm tốt. Tôi đã phân tích hàng nghìn báo cáo dự án và thấy rằng phần lớn người nữ quản lí dự án không dùng các ngôn từ phức tạp hay biệt ngữ như đàn ông. Phần lớn viết dưới dạng đơn giản, rõ ràng và bằng cách nào đó làm cho vấn đề phức tạp dường như không phức tạp. Nhiều người chủ công ti chú ‎ý và đó là một lí do, nhiều phụ nữ được đề bạt lên mức cao hơn trong công ti.”

Ref: Kinh nghiệm quản lý phần mềm


Luôn phải có bản phân công công việc trước khi tuyển người. Nó thể hiện được mục tiêu và tầm nhìn của người quản trị.


Thế nào là lãnh đạo thành công? Và nếu là thiên phú thì những đặc tính gì để giúp thành công?
Tham khảo:

Còn cái này nó hơi thiên về tâm lý học. Đọc để tham khảo bổ sung cho quan điểm của mình cũng được.

4 Likes

Hmm… thấy đề bài kêu là nêu quan điểm của bạn mà sao thấy toàn là đi copy nguyên văn bài viết quan điểm người khác trên mạng không vậy ta?

Ngày xưa học văn, cho dù cũng có kiểu phát biểu cảm nghĩ của em sao cho phải giống cảm nghĩ của thầy/cô, nhưng mà cũng đâu đến nỗi được phép bê y nguyên văn mẫu như vầy đâu?

Chưa kể còn có khi không ghi cả nguồn tham khảo…

4 Likes

Mình xin rút kinh nghiệm ạ.

Nhờ comment của @Stanley00, tớ biết được đây không phải bài luận của cậu, mà là từ đây:


Vì tớ không nghĩ cậu là Brigette Hyacinth, thế nên thành thật mà nói, tớ rất thất vọng về điều này. Lẽ ra đây là cơ hội để cậu tự luyện tập khả năng trình bày, vì không ai phán xét cậu, trái lại còn có thiện ý góp ý để cậu tiến bộ.
Cậu thực sự chẳng có lý do gì để làm việc đó, và việc này chẳng đem lại bất cứ lợi ích gì cho cậu, cũng chẳng đưa cậu đi tới đâu cả.

Với thái độ này, tớ nghĩ topic này nên được đóng lại, vì bọn tớ không phải platform giải bài tập hộ. Thực chất, topic này đã bị flag, tuy nhiên tớ vẫn để lại cho cậu 1 cơ hội để học hỏi. Cậu đã không làm điều đó mất rồi :slight_smile:
Ngoài ra, tớ cũng không muốn truyền thông điệp sai, rằng nên copy quan điểm của người khác thay vì tự mình rèn luyện bản thân, như cách cậu đang làm.

Topic này sẽ được đóng lại sau 1 ngày, vì lý do kể trên.

4 Likes

Em không biết phải làm gì trong 4 trường hợp này ạ :confused:

Những dạng câu hỏi này, đi tìm câu trả lời hay nhất, xịn xò nhất chưa hẳn là mục đích thực sự.
Đặt trong một hoàn cảnh cụ thể thì đúng có thể thành sai và sai có thể thành đúng.
Bạn nghĩ như thế nào? Bạn trình bày như thế nào để bảo vệ quan điểm của mình?
Thông qua phản biện bạn có thể học hỏi và phát triển thêm, đó mới chính là mục đích.

3 Likes

This topic was automatically closed after 23 hours. New replies are no longer allowed.

83% thành viên diễn đàn không hỏi bài tập, còn bạn thì sao?