Tấm Cám IT Remix

Viết từ hồi nào thì không nhớ, mới lọc lại đống ghi chép cũ thì thấy cái này khá dễ thương…mình có chính sửa lại đôi chút. In a nut shell, đây là truyện remix
nói nhỏ: nếu ko hợp lệ thì mod nhắc mình xóa bài đăng nha


Tấm và Cám là hai chị em khác cha khác mẹ sống cùng sư phụ tên là Dì Đã Sạch Ghẻ (nhưng mà mọi người vẫn thích gọi là Dì Ghẻ). Tấm và Cám đều đang theo học lớp IT do Dì Ghẻ lãnh đạo. Cám lớn hơn và đã qua tuổi uống bia nên được Dì Ghẻ thương yêu hết mức và hay dẫn đi ăn chơi sa đọa. Cám rất xinh đẹp, là hot girl Sài Thành được nhiều trai làng để ý theo đuổi. Thế nhưng Cám rất khôn ngoan, luôn biết nói “hông, hông, hông” với bọn con trai nên càng ngày càng được nhiều chàng trai trồng cây si trước cổng. Còn Tấm thì chưa đến tuổi cặp kè vì vậy Dì Ghẻ không cho tiền làm đẹp, đi xì pa dưỡng da các thứ. Tấm theo chủ nghĩa ngây thơ ko biết ném thính là cái gì. Tấm code rất đỉnh, là con ong chăm chỉ, con ngoan trò giỏi đúng chuẩn con nhà người ta. Ngoài giờ học, Tấm còn làm việc ngoài quán net cùng với các con nghiện game. Nhưng do hoàn cảnh khó khăn, thỉnh thoảng Tấm phải đi cài win dạo, cài linux dạo để kiếm tiền tiu xài. Vì tất cả lẽ đó Tấm…Ế.

Thứ sáu ngày 13 nọ, Dì Ghẻ sai Tấm và Cám đi bắt cá về nấu canh chua ăn. Cám chỉ lo chụp hình tự sướng, bẻ hoa bắt sâu đặng up facebook. Tấm thì phải ngụp lặn mãi mới vớt được mấy con cá lòng tong. Một lúc sau, Cám cất điện thoại nhào xuống bắt cá tranh với Tấm, nhưng ko may đạp trúng cục đá té sấp mặt, Cám giãy đành đạch. Tấm sợ quá bỏ chạy mất hút. Một lúc sau, Tấm quay lại thì thấy giỏ cá đã bị Cám hớt hết rồi. Nhìn lên trời sắp tối, sợ về nhà bị Dì Ghẻ đánh đòn, Tấm ngồi xụp xuống khóc hu hu hu.

Bỗng Bụt hiện ra và hỏi:

-Tại sao con khóc?

Tấm giật mình quay lại thì hốt cả hền hết cả hồn. Tấm cứ tưởng Bụt phải đẹp trai lắm cơ ai dè mặt Bụt nhìn như con chuột. Tấm hãi quá la lên “Khiếp con chuột gớm quá” rồi lăn ra bất tỉnh. Đến khi tỉnh lại thì trong giỏ có một quyển sách có tựa đề “Bí kíp code hông bug”. Tấm mừng rỡ cầm quyển sách nhét đít tí nữa về ăn đòn cho đỡ đau.

Từ ngày có quyển bí kíp, hành động của Tấm càng ngày càng khác thường. Từ một con người hướng ngoại có thú vui đi cà khịa với các mẹ trong “Hội Những Người Thích Nghiệp” thì giờ Tấm convert thành hướng nội, cả ngày chỉ ở trong thư phòng không đi đâu, việc nhà cũng ko chịu làm. Cám và Dì Ghẻ lấy làm lạ lắm, một hôm Dì Ghẻ sai Cám rình mò xem thực hư như lào rồi về bẩm báo. Sáng hôm sau, Dì Ghẻ nói với Tấm: “Cài win thì đi xa xa, đừng cài gần nhà kẻo nó bắt free”.

Tấm vâng lời, đến tối về nhà thấy quyển sách chỉ còn lại hai trang bìa, Tấm òa lên khóc. Bụt hiện lên hỏi: “Vì sao con khóc hoài vậy, mỗi lần nghe con khóc ta rất ngứa tai”. Tấm lần này đã có kinh nghiệm nên ko còn hãi Bụt nữa. Tấm thút thít trình bày: “Bụt ới, bí kíp của con bị người ta lấy mất chỉ còn lại hai trang bìa mà con chưa luyện hết tri thức trong đó, làm sao con thành lập trình viên pro hả Bụt”. Bụt vuốt vuốt râu cười bảo Tấm đốt bìa sách, lấy tro hòa vào trà sữa uống rồi Bụt sẽ truyền cho Tấm công phu “Lăng Tam Vi Bộ” để Tấm chuyển sang làm nghề ăn trộm. Từ ngày có khinh công, Tấm đi ăn trộm chưa bao giờ bị bắt.

Một ngày nọ tin tức về cuộc thi Olympi lập trình cũng truyền về làng của Tấm. Cám dù ngu code nhưng Dì Ghẻ cũng cố gắng chạy chọt cho đi thi. Tấm cũng muốn đi nhưng mà ngặt nỗi chưa ôn mịa gì (do nghiền đi ăn trộm), lại còn bị Dì Ghẻ bắt phải làm cho đủ 100 đề trên Codeforces mới được đi đâu thì đi. Thế là Tấm giở bí kíp “Uất Ức Thần Chưởng” để gọi Bụt ra.

Nhờ Bụt làm quân sư, Tấm lấy tiền ăn trộm được ra thuê 10 anh chàng dev đẹp trai ở Dạy Nhau Học về làm đề ^^. Sau đó Tấm bịt mặt và giở khinh công phóng tới chỗ tổ chức cuộc thi chụp trộm đề. Không may chạy nhanh quá, Tấm làm rớt lại một chiếc giày.

Hệ thống bảo mật ở nơi cất đề thi do con trai của CEO cuộc thi Olympi lập trình thiết kế, tên anh ta là Hoàng Tử - là một người thông minh, giỏi toán. Các thuật toán của anh ta thì đến cả facebook cũng phải gọi là cụ về độ bảo mật. Thấy có người vào trộm được, lại là con gái nên sinh ra thầm thương mến. Hoàng Tử lập tức tổ chức cho thử giày với tất cả thí sinh nữ có đăng ký tham gia cuộc thi. Khi Tấm đặt chân vào chiếc giày thì vừa như in, Tấm mở cặp lấy ra chiếc còn lại đi vào.

Từ ngày Hoàng Tử rước Tấm về ở chung nhà, Cám với Dì Ghẻ rất ghen tức. Hai người bèn bày mưu tính kế hại chết Tấm. Sau đó, Cám bắt chước Thúy Vân thay em chăm sóc cho Hoàng Tử. Về phần Tấm chết oan ức, oan hồn vất vưởng cứ khóc mãi. Bụt nghe tiếng Tấm khóc thì ko chịu nổi, phải hiện ra giúp đỡ. Nhớ khi trước Tấm bảo Bụt xấu như Chuột, lần này Bụt biến Tấm thành con chuột luôn, rồi mang sang châu Âu và nói: “Nếu con bò được về Việt Nam thì sẽ có thể biến lại thành người”.

Con chuột (Tấm) phải lang thang qua rất nhiều ngóc ngách, lục lọi rác để có cái ăn. Vừa kiếm ăn vừa mò đường về tổ quốc. Hôm nay nó gặp được một bọc rác có rất nhiều đồ ăn thừa, nó và đồng bọn đã được một bữa no nê. Bỗng nó ngửi thấy một mùi rất thơm, nó nghĩ thầm chắc là có đồ ăn ngon, nó bèn mò đến chỗ có mùi thơm đó, và…phập. Một cái chân của nó đã dính vào bẫy.

Bọn đồng chí chuột của nó chạy tán loạn, nó nhìn với ánh mắt cầu cứu nhưng ko một đứa chuột nào chịu đứng lại giúp đỡ. Nó bị bỏ lại một mình với cái bẫy. Đau đớn, tuyệt vọng, một mình trong đêm tối. Nó nghĩ đến điều gì sẽ chờ đợi nó đây. Liệu con mèo có nhìn thấy nó ko, liệu nó có bị xé xác, liệu nó có bị biến thành món chuột xào xả ớt ko. Nó thực sự sợ hãi.

Rồi một suy nghĩ táo bạo nổi lên: “Nó sẽ cắn đứt cái chân của mình”, chấp nhận trở thành con chuột què, bị xung quanh chê cười, nhưng nó sẽ sống. Và thế là nó cắn đứt cái chân bị vướng vào bẫy.

Và con chuột què ấy vẫn tiếp tục trên hành trình của mình, dù chắc chắn còn nhiều khó khăn, vấp ngã, sai lầm, mất mát đang chờ đợi nó, nó vẫn tiếp tục bước tiếp. Vì mục đích và nghị lực…là thế mà

8 Likes

Ơ sao cắt cụt ngủn thế thớt, tiếp đi chớ :slight_smile:

Có năng khiếu nè :hugs:
Bụt chụt :smile:

2 Likes

Hay đấy!

Con chuột què và nghị lực.

2 Likes
83% thành viên diễn đàn không hỏi bài tập, còn bạn thì sao?