Chào mn , mình thực sự rất cần lời khuyên,lời động viên lúc này… Mẹ mình có ý định ly hôn bố (lí do nhạy cảm nên mình không thể nói…) ,bố mình đang mắc phải căn bệnh trầm cảm. Nếu như bây giờ ly hôn, ai sẽ lo thuốc thang cho bố, ai sẽ chăm sóc bố đây,… Còn nơi duy nhất mình được trở về cũng sắp mất rồi…Mẹ nói mẹ sẽ nuôi hai chị em đến năm 18 tuổi ,không lấy ai nữa,nhưng tương lai ai nói trước được .Giả sử bố mình cũng lấy thêm vợ,mỗi người có một gia đình riêng.Lúc đó sẽ thế nào nhỉ… Kể cả khi họ không đi thêm bước nữa , sau này thấy gia đình người ta quây quần, hai chị em mình sẽ thế nào… mình chẳng biết nữa,chỉ biết hiện tại mình bất lực, đau khổ, mệt mỏi lắm rồi… Mẹ nói chuyện này là bình thường…bình thường thế nào được… Nếu mình không được sinh ra, có phải sẽ không cần chịu đựng những điều này… Mình nên làm gì đây…
Mệt quá, mình cần một lời khuyên chân thành
Hi there,
Đầu tiên, tớ phải nói rõ vấn đề này:
Việc cậu được sinh ra là một phép màu. Cậu có bố mẹ yêu thương cậu, và tớ dám cá có rất nhiều người khác yêu thương cậu nữa. Có rất nhiều điều tích cực xảy ra trong cuộc đời cậu, hơn nhiều những điều tiêu cực.
Vậy nên, đừng bao giờ nghĩ theo kiểu “nếu mình không được sinh ra”. Suy nghĩ tiêu cực này sẽ khiến cậu tự đào hố chôn mình đấy!
Tớ biết, cậu còn rất trẻ. Cậu mới trải qua mấy năm cuộc đời, còn cả thế giới tốt đẹp để cậu khám phá. Vậy nên, thử nghĩ tích cực nhé!
Về vấn đề này:
Tớ sẽ giải thích cho cậu, một cách tích cực, rằng điều này có ý nghĩa gì.
Việc ly hôn trong xã hội hiện nay nhìn chung là một điều văn minh. Việc 2 người tự nguyện chia tay sau khi đã nhận ra họ có 2 cuộc sống khác nhau hoàn toàn, là một điều tích cực hơn việc phải ở lại và chịu đựng, dày vò lẫn nhau.
Tình yêu không phải là thứ vĩnh cửu. Khi 2 người yêu nhau, sau khi họ cảm thấy họ phù hợp với nhau về lối sống, cách suy nghĩ, tầm nhìn và mong muốn tương lai, họ kết hôn với nhau. Nhưng, khi họ không còn chung mục đích sống nữa, việc chia tay trong hòa bình, một cách văn minh, là điều đáng quý.
Tớ không biết lý do 2 người chia tay, cũng không rõ về gia đình cậu, tuy nhiên, tớ nghĩ bố mẹ cậu đã có một khoảng thời gian rất đáng trân trọng với nhau rồi, và 2 chị em cậu là kết quả rất trọn vẹn cho tình yêu đó.
Hẳn nhiên, việc chia tay này sẽ ảnh hưởng tới 2 chị em cậu. Tuy nhiên, tớ nghĩ bố mẹ cậu chắc chắn đã phải suy nghĩ rất kỹ (chia tay khi đã có con cái cần cân nhắc nhiều hơn so với khi chưa có). Vậy nên, cậu sẽ ổn thôi.
Tớ khuyên cậu nên nói chuyện với bố mẹ cậu về những cảm nghĩ của cậu.
Đó chính xác là những người sẽ đưa ra cho cậu câu trả lời tốt nhất, và là người quan tâm thực sự tới cảm xúc của cậu, chứ không phải random dude nào trên đây.
Tuy nhiên, tớ có thể chắc chắn với cậu, rằng việc bố mẹ cậu có gia đình mới trong tương lai là hoàn toàn có thể xảy ra, và đó là việc rất bình thường. Có lẽ, bố mẹ cậu sẽ là người tính toán để việc hạnh phúc mới của họ không ảnh hưởng lớn tới 2 chị em (có lẽ là sau khi 2 chị em tốt nghiệp cấp 3).
Hope it helps!
Trải qua tổn thương nhiều bạn sẽ trưởng thành hơn.
Bạn sẽ thấy có nhiều thứ không quan trọng nhiều như mình từng nghĩ. Có níu cũng chẳng vui vẻ gì.
Bạn có thể tự xây dựng gia đình của riêng mình. Cái gì qua rồi, đổ vỡ rồi, láy đó làm bài học để xây dựng tương lai.
Mạnh mẽ lên.
Thật sự chia sẻ với hoàn cảnh của em.
Cuộc sống vốn là không công bằng, và chuyện ko may vẫn xảy ra với người tốt.
Đôi lúc mình phải chấp nhận những gì xảy ra với ta và đối mặt mới nó một cách thẳng thắn nhất.
Có một cuốn sách tên “Đi tìm lẽ sống” của Viktor Frankl, bác sỹ người Do Thái bị Đức Quốc Xã giam giữ tại trại Auschwitz.
Ông quan sát bạn tù và nhận thấy trong hoàn cảnh đen tối nhất, con người vẫn có quyền tự do cuối cùng, đó là quyền tự do lựa chọn cách đối mặt với hoàn cảnh của họ.
Đôi khi để sống và trưởng thành, bạn phải chấp nhận mình có điều gì đó thiếu sót ở nội tâm, vd như gia đình. Sẽ khó khăn nhưng chuyện gì xảy ra đều là một quá trình mang đầy ý nghĩa của nó.
Nếu muốn mạnh mẽ sống tiếp, bạn nên luôn giữ cho mình một niềm hi vọng vào ngày mai. Chuyện hôm nay chưa làm được thì để tương lai làm. Chưa thấy thì đi tìm. (Chia ly, đau khổ, mệt mỏi: giữ lại 1 góc trong tim)
Rồi một ngày nhìn lại sự trưởng thành của mình là một chuỗi những điều ko hoàn hảo. Một điều rất riêng của bản thân bạn mà ko ai giống được. Cứ thế mỗi lần đi qua một bước ngoặt là 1 lần đột phá 1 tầng nội công, 1 lần đứng lên là mỗi lần nội tâm rung chuyển. Cứ thế mà người và nỗi đau cùng hòa làm một, nương theo sóng gió mà ra chiêu, tâm nhẹ tựa mây khói. Ko cần nội công cũng độc bá giang hồ đc
=]]]]
Chào bạn !
Tuy chúng ta không quen nhau , có thể không hiểu rõ cặn kẽ câu chuyện của nhau
NHƯNG mình muốn nói với bạn : Việc bạn sinh ra và chào đón đến cuộc sống này là ngày mà ba mẹ bạn hạnh phúc nhất,DÙ bất cứ lý do gì, bạn xuất hiện trong đời này là một món quà, là sự thiêng liêng đặc biệt bạn nên trân quý lấy nó, trong tình cảm nhất là đối với cuộc sống gia đình tất nhiên không tránh khỏi vui, buồn, chia ly … NHƯNG hãy đối diện với nó,cuộc đời còn nhiều nỗi đau nhưng NIỀM VUI lại nhiều vô kể, TƯƠNG LAI ĐANG ĐỢI BẠN, đau thương rồi cũng phai dần theo thời gian ( CÓ CÂU : THỜI GIAN LÀ LIỀU THUỐC TỐT NHẤT ĐỂ CHỮA LÀNH MỌI VẾT THƯƠNG ), việc cần làm bây giờ là hoàn thiện bản thân, dũng cảm đối mặt, mọi chuyện TẤT NHIÊN rồi sẽ ổn thôi ! BE STRONG
Mình thấy thú vị về 1 ý mà ông bác sĩ kia muốn nói đó là khi người ta & cả con vật có hy vọng/ niềm tin mạnh thì người ta cũng sẽ mạnh mẽ hơn, sống sót cao hơn trong cuộc đời đây hoa lệ.
Sorry vì hôm nay mới đọc được topic này của bạn. Chúc bạn ngày 20/10, tràn đầy niềm vui và hạnh phúc, dù cuộc sống có ra sao, mỗi phụ nữ là một bông hoa đẹp, tài năng, trí tuệ. Dẫu chọn cho mình loài hoa nào, hãy cứ là bông hoa rực rỡ nhất nha .
Cuộc sống này không phải lúc nào cung như ý được , có một câu thơ của nhà thơ Lý Thương Ẩn : ‘‘Gặp nhau đã khó, ly biệt lại càng khó’’. Ai đến, ai đi, ai ở là điều không thể định trước được, thật may mắn thể gặp được nhau đúng chứ? Năm tháng đan tay, rồi đến một ngày, tôi nghĩ vậy, bạn sẽ quên dần nỗi đau đi thôi. Rồi ở đây sẽ còn lại bạn và hướng về tương lai phía trước, hãy bỏ lại những kỷ niệm phía sau, cất nó vào một góc tối trong tim, mỗi khi nhớ lại hãy lấy nó ra để ngắm lại, dù nó xấu hay đẹp, hãy trân trọng những kỷ niệm khi còn ở bên nhau bạn nhé!