Chào mọi người sau đây mình sẽ trình bài toàn bộ sự việc mong mọi người cho ý kiến.
Bạn mình tên A sinh năm 1997 tính tình cọc cằng, cái tôi cao, nhậu rất nhiều có thời gian nó nhậu không ăn uống ốm còi xương. Lớn lên trong gia đình giàu có bậc nhất ở Xã nhưng không có truyền thống ăn học và giáo dục tốt, nó chỉ học hết lớp 8 nên nó không phải là một đứa trẻ ngoan. Khi trưởng thành do ăn nhiều hơn làm nên gia đình nó phải bỏ nhà lên SG làm việc.
Không biết vì lý do gì nó đã tin vào triết lí tà đạo vớ vẫn và đi chia sẽ trên zalo rồi còn nhấn tin cho bạn bè(mình sẽ gửi hình bên dưới), lúc này nó hầu như không còn nhậu nữa. Nó ít giao tiếp rụ rè và truyền tin vớ vẫn, thấy vậy mình và một thằng khác vốn không có thời gian và tiền bạc đã tìm cách giúp nó.
Hẹn nó cafe lần 1, khi này nó ít nói và tự cười một mình.
Lần 2 nó bắt đầu đỡ hơn, nói nhiều hơn đc 1 tí, vẫn còn tự cười.
Mình và thằng kia đi tận 15km để gặp nó vì bận rộn và còn nghèo nên đã dừng không tiếp tục qua nữa(hơi hối hận khi không cố tiếp).
Sau lần gặp cuối 2-3 tháng thì hiện được nghe kể nó không đi đâu cả chỉ nằm rồi dậy ăn, không nói chuyện ngây cả việc hút thuốc cũng ra đấu cho ba nó.
Mình có một suy nghĩ trong đầu có hơi kì cục là sao nó không nghĩ tới chuyện đó tại sao lại hành hạ bản thân như thế? Nó với tình trạng ở Nhật có khác không? mình nghĩ tình trạng stress ở đấy phải đỡ hơn nó chứ, sao mà ở đấy nhiều vụ sảy ra quá vậy do đâu do thứ gì?
Tuy gia đình thương nó nhưng với tính cách của nó thì họ không thể giúp ít được gì cả.
Nó không phải người con trai tốt nhưng nó không có hại cho xã hội. Mình có thể bỏ mặt nhưng không biết vì lý do gì mình vẫn muốn giúp.