Hi there,
Thường thì cậu chỉ nên test unit cho method nào có chứa logic thôi 
Như ví dụ của cậu, có vẻ như cậu đang thử test cho setter của 1 entity/value object. Về cơ bản, getter/setter để không chứa logic, nên cậu không cần phải confirm đâu 
Coverage của getter/setter nên được cover ở business logic rồi 
Trong TH cậu cần test các method chứa logic nhưng trả về void (thực ra là các thủ tục - method dạng này quan tâm tới thứ tự thực hiện của công việc, không quan tâm tới kết quả trả về), vì chứa business logic, method kiểu đó nên tung exception khi bất cứ bước nào bị thất bại.
Khi đó, cậu sẽ có:
-
Happy scenario: method trả về void không tung bất cứ exception nào. Cậu có Unit test vô cùng dễ viết, chỉ cần gọi hàm đó thôi
-
Sad scenario(s): method tung exception khi một bước nào đó bị thất bại. Cậu sẽ cần kỳ vọng exception được tung ra với 1 số điều kiện nhất định.
Thường sad scenario sẽ là số nhiều, vì thủ tục thường có nhiều bước, và bất cứ bước nào cũng đều có thể thất bại vì 1 lý do nào đó.
Nhiệm vụ của Unit test của cậu là cover hết toàn bộ các sad scenario đó 
Hope it helps! 
P/s: Trong TH method của cậu thay đổi giá trị của 1 private property internally (điều này cũng thường chứng tỏ cậu có design smell
), cậu có thể dùng Reflection để lấy giá trị của private property đó để kiểm tra.
Nhưng như tớ có đề cập, cậu có bad design, nên có lẽ xem lại design trong TH này sẽ tốt hơn 