Đọc câu này buồn cười quá, từ bao giờ có người lên tiếng tìm được đường lối cho nhân loại vậy, wow, lại còn “ha!” nữa chứ, such wow.
Nếu tự quyết định đường lối là chuẩn, vậy cá nhân quyết định đường lối bản thân là nghe theo chỉ dẫn người khác thì cái sự tự quyết định ấy có chuẩn không? Và nếu như tự quyết định đường lối là “không được phép” hỏi những câu trẻ con, thì liệu rằng cái sự tự quyết ấy có chuẩn không. Bạn làm, tiếp xúc với ML nhiều, hẳn cũng biết (à, nếu không biết thì mình xin lỗi) là chúng ta đánh giá sự vật, cũng chẳng khác nào thầy bói xem voi. Làm sao để từ 1 phần luận ra cái toàn thể, công việc đó chính là thầy bói xem voi, và buồn cười là nghe cũng chẳng khác gì công việc mấy mô hình ML cả.
Dạo gần đây, tôi đọc cuốn Sapiens, và tôi có biết rằng, chìa khóa để Homo Sapiens trở thành loài Homo duy nhất chính là từ cuộc cách mạng nhận thức, cuộc cách mạng khiến chúng ta tin vào những thứ mình không biết, kể cả là có thật hay không. Chúng ta trong hoàn cảnh không có ưu thế so với loài Homo neanderthalensis, vẫn tận diệt được loài này ở những vùng châu Âu lạnh lẽo khắc nghiệt, chính là nhờ vào cái sự tin vào những thứ mơ hồ.
Nếu mà tự quyết định con đường mình đi, cái loài homo sapiens cũng chẳng phát triển được đâu, có khi đã sấp mặt ở châu Phi từ trăm ngàn năm trước rồi. Những thứ như tâm lý bầy đàn, phụ thuộc đám đông, dễ tin người là tác dụng phụ của quá trình tiến hóa ấy, nhưng đó là 1 sự đánh đổi cần thiết để con người phát triển được nền văn minh. Nhân loại không phát triển văn minh từ việc tự quyết định con đường mình đi đâu, ha!
Chúng ta phát triển được, chung quy dựa trên niềm tin là nhiều. Dựa trên niềm tin, dựa trên những thành quả của người khác, thì ít nhiều cũng tiếp xúc với hệ tư tưởng và ý chí người khác, vậy thì nhận định là tự quyết định con đường mình đi, cái sự “tự” ấy thực sự được bao nhiêu? Cái tự do ý chí ấy, tôi chẳng tin không bị định hướng, mà nếu đã bị định hướng, thì còn là tự do ý chí nữa chăng?
Có 1 điều khiến tôi không bao giờ tranh luận với Joe, đó là bởi tôi cho rằng Joe không hiểu được cái văn hóa Việt Nam, hay cụ thể là miền Bắc (tôi sống quá ít ở Nam để nhận xét). Những năm học phổ thông, tôi, nhiều bạn tôi bị gặp 1 vấn đề là rất ngại hỏi, ngại bởi sợ câu hỏi ngu, hỏi những cái ai cũng biết là lộ dốt,… Lý do của chuyện này ư, là bởi những đứa mồm thì bảo không quan tâm, mất thời gian nhưng lại bỏ cái thời gian vàng ngọc ấy nói ra những lời như này đấy:
Chỉ cần nhìn qua trên DNH là có thể biết, rất nhiều bạn thiếu 1 khả năng cơ bản là cách đặt câu hỏi, điều này có thể liên quan rộng hơn tới cách thức các bạn học tập và tiếp nhận thông tin. Thay vì hỏi xin thông tin, thì các bạn hỏi thành những câu như: nên học ngôn ngữ nào, nên học trường nào,… ha!
Câu này của bạn nghe rất giống loại mà gần đây mình gặp phải, mình chri trích 1 câu ngắn ngắn thôi, như này nè, ha!
Cái này giống kiểu như nói rằng tao chửi mày thì đấy là quyền tự do ngôn luận, còn khi mày không giống tao thì mày bị ngu, vô học, nhà quê =))
Miệng thì bảo tự quyết định đường đi là đúng, vậy những người khác tự quyết định trả lời trong những topic như kia, hoặc những người tự quyết định bằng cách xem phản hồi trên DNH, thì cái sự tự quyết định của họ là sai? Muốn người khác tự quyết định, rồi áp quan điểm: không nghe tao là ngu dại, mày phải nghe tao. Tự quyết định có nhiều kiểu lắm, tung đồng xu rồi quyết định cũng chẳng phải là 1 ý kiến tồi. Mà nhân tiện, bạn tự quyết định được bao nhiêu thứ trên cuộc đời này, đặc biệt là chuyện như học ngôn ngữ gì chẳng hạn, ví dụ ra đi, viết thật rõ thật rõ tình huống ra, rồi mình tranh luận tiếp, ha!
Hồi lâu rồi, tôi có đọc 1 bài của dượng Tony như này: đừng bao giờ xin tư vấn đường đi, lối lại từ người trên mạng, họ có thể nói thế nào cũng được, vô thưởng vô phạt mà. Tôi hiểu điều này, chẳng ai chịu trách nhiệm cho cuộc đời bạn ngoài bạn cả. Nhưng có những người chẳng biết hỏi đâu, và họ tin tưởng DNH, khi gặp câu hỏi như thế, giống như tôi có viết ở trên, bạn hãy đưa ra những thông tin mà mình biết, càng chính xác, cụ thể, chi tiết thì càng tốt, hãy để phần quyết định lại cho người hỏi.